Dạo nào một chuyến đò ngang
Em sang chắp cánh rộn ràng ước mơ
Bâng khuâng sáng đợi trưa chờ
Vần thơ lấp kín đôi bờ lẻ đôi.
Bên sông trăng vợn bãi bồi
Ta theo con nước gổ trôi bồng bềnh
Trăng nghiêng soi bến sông tình
Đêm khuya trở giấc giật mình chiêm bao
Ta mơ em chút ngọt ngào
Giửa dòng bất chợt ép vào trái tim
Suốt đời chỉ để lặng im
Trăm năm chẵng biết có tìm đươc nhau !!
(Phạm Bá Nhơn)