Monthly Archives: February 2014
Khung Trời Mây Trắng
Mây trắng ngày xưa vẫn mãi bay Tuổi thơ tôi ở lại nơi này Hồn quê vương vấn từng hơi thở Còn đó chân trời không đổi thay Dạo ấy lòng tôi bao ước mơ Những chiều xóm nhỏ đẹp … Continue reading
Nổi Nhớ
Bên thềm trời đổ cơn mưa Nghe từng nỗi nhớ đong đưa giữa đời Hình như trong chốn xa vời Giọt mưa ướt đẫm một thời dở dang Ngày qua còn mãi nồng nàn Buồn vui xưa vẫn ngập tràn … Continue reading
Con Đường Xưa
Ta về lại con đường xưa lên núi Đọng bên lề những hoang phế rong rêu Từng chòm lá úa tàn theo tuổi tác Gió buồn hiu hái rụng lá trên cây. Lối mòn cũ vẫn còn đầy dấu tích … Continue reading
Gửi Người Uống Rượu Bên Hồ
Cũng có kẻ đang ngồi bên chum rượu Giữa trời quê phản phất gió heo may Phút tỉnh lặng lòng gửi người xa xứ Sợi tơ trời tháng tám lững lơ bay Để ta nhớ và mãnh hồn bốc cháy … Continue reading
Ngày Thơ Còn Mẹ
Từ dạo nằm nôi, thuở đầu đời Tiếng ru êm ả mẹ ầu ơi Say sưa giấc ngủ thơm mùi sữa Thấm mát lòng con suốt một thời. Nối tiếp qua từng mùa đi tới Mỗi ngày có mẹ một … Continue reading
Tết Vội
Thời gian vội vã lặng trôi Mới hay Tết đã đến rồi hôm kia Giật mình thao thức giữa khuya Hoa Mai một đoá, Xuân kia vẫn còn? (PBL)
Thương Quê
Thương lắm quê nhà ở miền Trung Dấu xưa trên cát trắng chập chùng Ngày chan lửa hạ hanh nồng gió Mưa xám tàn đông quá lạnh lùng Lũy tre xanh ngát trời xanh biếc Rộn rã trong chiều sáo … Continue reading
-MẸ
Hồng Vân diễn ngâm: Thuỳ Dương diễn ngâm: Như bóng mát trên đường trưa oan nghiệt Như cơn mưa trong nắng hạ oi nồng Như phù sa lặng lẽ giữa dòng sông Như tấm thân cò trên đồng lặn lội … Continue reading
Mùa Thu Qua
Lối đi qua lá vàng tơi tả rụng Dưới chân người dẩm nát những tàn phai Khi cúi xuống nhặt lên từng mảnh vụn Buồn mênh mông trong khoé mắt u hoài Gió tàn thu thổi hàng cây run rẩy … Continue reading
Khung Trời Mây Trắng Hồn Nhiên Và Đầy Ắp Tình Người
VÕ VĂN HOA (Trích trong tập thơ “Khung Trời Mây Trắng”) http://vovanhoaqt.vnweblogs.com/ Từ lâu, tôi vẫn thầm tự hào về một số ít đồng hương tha phương của mình trong đó có Phạm Bá Nhơn. Giờ đây, tôi càng vui hơn … Continue reading