Mây trắng ngày xưa vẫn mãi bay
Tuổi thơ tôi ở lại nơi này
Hồn quê vương vấn từng hơi thở
Còn đó chân trời không đổi thay
Dạo ấy lòng tôi bao ước mơ
Những chiều xóm nhỏ đẹp như thơ
Mây đùn mấy núi thần tiên lắm
Mây cuộn thành sông trôi lững lờ
Sợi khói lam buồn vương mái tranh|
Con chim lẻ bạn khóc trên cành
Lòng tôi như cánh diều căng gió
Mơ bến bờ xa những thị thành
Gởi lại bờ tre bao kỷ niệm
Tôi mang tình quê đi rất xa
Có những chiều xuân nhìn én liệng
Đất khách men say nỗi nhớ nhà
Tôi đã đi khắp bốn phương trời
Lòng càng thương lắm đất quê ơi!
Vẫn còn thơm nắng trong vườn củ
Cố giữ đơn sơ của một thời
Chiều nay lá rụng đầy sân vắng
Rượu uống một mình chẳng thấy say
Thoáng hiện chân trời làn mây trắng
Mây của ngày xưa, mây vẫn bay.