1. Con Duong Moi Mo - Bach Hac
Từ Hồ Cốc, những ngày đầu gió nắng
Phá rừng hoang, ta mở mới con đường
Ven theo biển bãi cát dài vắng lặng
Đám lá xanh tươi, tốt những đồi dương
Đường sắp mở cùng lòng người chung hướng
Cắt ngang qua những mỏm đá chất chồng
Suối róc rách, tiếng chim bầy giao hưởng
Cùng lời ca thúc gọi đám nhân công
Đường đi qua giữa đất trời lồng lộng
Xuyên khu rừng tuổi tác mấy ngàn năm
Ngăn Hồ Đắng thành đôi bờ sâu rộng
Nối Bình Châu với những chốn xa xăm
Đường Ven Biển, con đường thân quen lắm
Nắng mưa sương, bụi lấm tấm lưng trần
Người lái máy lót lòng mo cơm mắm
Lòng ta đau, tim cắt mổ một phần
Đường đã mở, chuyến xe từ muôn hướng
Chở ước mơ vui lướt giữa con đường
Ngọn gió mát sau từng hồi gió chướng
Tiếng em cười vang vọng dưới rừng dương
Ta mời em, cùng ta về muôn nẻo
Đi trên đường vạch trắng mới vừa sơn
Thương nhớ lắm, những con người ngày ấy
Đã cùng ta, chẳng nhận chút ban ơn
Đường xuyên suốt giữa đất trời rộng lớn
Sẽ ở muôn năm chung thủy với đời.