1. Ngày Mai Trả Lại - Hong Van
Ngày mai trả lại cho đời Lời ru của mẹ một thời ấu thơ Trả về lại cõi hoang sơ Ngôi nhà mái lá bên bờ tre xanh Con đường ngõ rẽ khúc quanh Vồng khoai bụi sắn luống hành bên nương Dấu chân theo mẹ đến trường Lối mòn thuở nhỏ vẫn thường đi qua Nắng trưa núp bóng tre già Chợ tàn chờ mẹ mua quà cho con Trả về đồng lúa xanh non Con đê bến nước vẫn còn như xưa Giữa mùa tháng lạnh ngày mưa Mái chùa cổ kính dấu mờ rêu xanh Dân tôi chất phác hiền lành Tu tâm tích đức để dành ngày sau Trả về dãy núi cỏ lau Gió Lào cây rụi chất màu da cam Hố bom phơi trắng rừng tràm Pháo vang đạn nổ nghe nhàm đôi tai Lâm li đọng giữa canh dài Lời ai khóc cỗ quan tài đêm khuya? Ngày mai trả lại ngày kia Một thời áo trắng xa lìa tuổi thơ Nhớ khi sáng sớm chào cờ Buổi đầu vào lớp giữa giờ giải lao Thương thầy lời giảng ngọt ngào Một đời bụi phấn dạt dào tình thương. Bao mùa phượng đỏ sân trường Thắm tình bè bạn đẹp đường em đi Chiến tranh vùi lấp mùa thi Em sang bên ấy rồi đi lấy chồng Có người theo nghiệp nhà nông Đứa vào trận mạc mãi không thấy về Lửa hờn bốc cháy trời quê Cổng trường khép kín bốn bề quạnh hiu Trả về với những buổi chiều Chuyến xe Thành Cổ – Nhan Biều qua nhanh Dính chân đất đỏ Khe Sanh Đường về Cam Lộ xanh xanh vườn chè Gió Lào thổi cháy hàng tre Buổi trưa Cửa Việt ngồi nghe sóng gào Ghé thăm Vĩnh Mốc hôm nào Lối vào địa đạo hầm hào loanh quanh Nhớ nồi cháo bột Diên Sanh Chùm nem chợ Sải em dành cho tôi Nhớ từng lát thịt mâm xôi Thơm mùi cháo họ trên nồi bốc hơi Ngày mùa lúa gặt rơm phơi Mùi hương bánh ướt thơm trời Phương Lang Thấm cay trái ớt khô vàng Đậm đà nước mắm từ làng Thâm Khê Vây quanh dưới bóng trăng thề Ngất ngây men rượu xóm nghề Kim Lông Đông Hà, Ái Tử, Triệu Đông Câu Nhi – Mỹ Chánh những vùng rong chơi… Ngày mai trả lại cho đời Trang thơ tôi viết một thời yêu em Chiếc trâm cài mái tóc đen Quà trao kỷ niệm làm quen buổi đầu Em về mặc áo cô dâu Nụ hôn xưa vẫn in sâu vào hồn Bao năm trăn trở dập dồn Tình tôi em đã thầm chôn vào lòng Trả về ngày tháng lưu vong Rời làng đi biệt vào trong Nam Kỳ Ngày đầu dọn rẫy trồng mì Phận nghèo đâu dám so bì cùng ai Khom lưng cưa khúc gỗ dài Lót lòng nửa buổi một vài củ khoai Nhớ chiều vác củi mỏi vai Áo vương dính ngọn cỏ gai bên đường Bôn ba xoay sở can trường Bỏ nghề lam lũ theo đường công thương Cửa hàng lương thực khai trương Làm nghề xây dựng mở đường công danh Mùa xuân trên đất Quảng Thành Trời thương hóa kiếp tôi thành chủ nhân Cuộc đời rũ bớt phong trần Sài Gòn – Hà Nội những lần đi qua Có khi chén rượu khay trà Chất chồng công việc đậm đà men say Một mai trả lại nơi này Những chồng sách sổ xếp dày mấy kho Những lần trăn trở đắn đo Xây công trình mới, đúc pho tượng đài Con đường đang mở khá dài Nhịp cầu vừa bắc mấy vài chênh vênh Công viên bãi cỏ mông mênh Ngôi trường khu chợ mái đình thênh thang Trả về đám thợ giỏi dang Mộc nề điện nước gò hàn tiện phay Đàn em giúp việc hàng ngày Những người cai quản nơi này nơi kia Công trường tổ nhóm phân chia Thương anh lái máy đầm đìa mồ hôi Đoàn xe ngoài mỏ xa xôi Tung mù bụi đất nhả hồi còi trưa Trả về với những ngày xưa Đêm trăng Thụy Sỹ, chiều mưa Đại Hàn Đàn bò cối gió Hà Lan Tiếng chuông gợi nhớ chiều tàn Pari Bâng khuâng sợi nắng Cali Đấu trường La Mã, thành trì Ăng Kô Lối về qua những thành đô Năm châu bốn bể sông hồ núi non Dường như trong tủ vẫn còn Tấm hình in nét héo mòn tháng năm Gợi lòng mẩu chuyện xa xăm Cánh tay gác trán đêm nằm lặng thinh Từng trang lưu bút ân tình Những dòng nhật ký mấy nghìn ngày qua Còn nguyên chiếc áo của Cha Nửa chai nước suối lúc xa lìa đời Chân đạp đất, đầu đội trời Giữ tròn hiếu đạo một đời nghĩa nhân Tổ tiên tích đức muôn phần Để con cháu có vạn lần quang vinh Cám ơn duyên kiếp chung tình Trăm năm đã trọn đạo mình với tôi Lời ca dao ngọt bờ môi Vỗ về giấc ngủ em ngồi ru con Lớn khôn mấy đứa vuông tròn Thương em vất vả cúi lòn sớm khuya Nghĩa tình tạc giữa lòng bia Trăm năm hóa đá ngày kia vẫn còn Trả về cho những đứa con Bước chân dẫm nát lối mòn ba đi Cuộc đời gian khó sá chi Chờ ngày rạng rỡ vinh quy huy hoàng Gởi con ước mộng dở dang Từng đêm trăn trở lỡ làng chưa yên Trao con khuôn mặt ngoan hiền Cùng mùa xuân mới khắp miền xa xôi Một mai trả bóng trăng trôi Soi vườn sân thượng nhà tôi đêm rằm Giọt sương ướt chỗ tôi nằm Thấm trong cây cỏ hằng trăm vui sầu Rủ nhau uống cạn mấy bầu Say sưa với bạn nửa đầu hôn mê Lung lay trước ngõ đi về Bóng cây hoa sữa bên lề gió đưa Mái nhà che chở nắng mưa Xây trong năm tháng tôi vừa đến đây Lòng xin gửi lại nơi nầy Trái tim đã mổ vết trầy nhói đau. Lặng nhìn sân trước vườn sau Vầng trăng soi bóng hàng cau bên hè Trả về dấu vết bánh xe Chạy quanh thị trấn ngày hè năm xưa Đất bùn dính áo chiều mưa Một tay em giặt cho vừa lòng tôi Những chiều ngồi ngắm mây trôi Những đêm đếm đủ mấy hồi chuông ngân Âm vang chó sủa xa gần Tiếng gà gáy sáng xua dần bóng đêm Đong đưa chiếc võng bên thềm Muộn màng giấc ngủ êm đềm ban trưa Nơi đây xuân trải mấy mùa Lòng tôi ấp ủ mái chùa Từ Quang Tìm vui trong ánh đạo vàng Thấm lời kinh kệ đạo tràng dâng hương Trả về người bạn thân thương Cách xa lâu chẳng tiện đường ghé qua Đồng hương lối xóm bên nhà Cô dì chú bác ruột rà anh em Những người đồng nghiệp thân quen Kẻ cùng trang lứa nghèo hèn giàu sang Xin nâng những cốc rượu vàng Uống mừng vạn sự huy hoàng đi qua …!