Chiều đi qua xóm nhỏ Nắng úa nhuộm hồn quê Giữa đồng bông lúa nở Mây lang thang trôi về Nhớ một thời trai trẻ Sáng lội suối băng ngàn Nửa khuya ngồi đỉnh núi Lưng phủ lớp sương tan. Giữa trưa hè chói chang Bước chân về trên phố Vệt dài ngoài xa lộ Mộng ước chợt miên man. Rồi một hôm đông tàn Ngồi ôn chuyện nhân gian Len qua đời dâu bể Buồn vui cũng ngỡ ngàng. Đã mấy bận xuân sang Làm người nơi viễn xứ Nỗi thăng trầm thế sự Đi qua đời dọc ngang Lòng thương nhớ quê nhà Chiều ngập chìm trong lũ Khung trời yêu thương cũ Đã muôn trùng cách xa Dòng đời vẫn vô thường Giữa đôi bờ tỉnh – mê.