Cạn Chén Đêm Trăng

::Xem 236::

      1. [mp3j
 
Cạn chén một mình ta với trăng
Cuối trời buồn lắm ánh sao băng
Sương khuya ướt đẫm thềm rêu mục
Người về phương đó có nhớ chăng?
Ta gởi hồn theo bóng nguyệt tà
Làm sao níu lại tháng ngày qua
Chút hương thơ dại năm xưa ấy
Đã hết rồi em tuổi ngọc ngà
Ta thả hồn bay lên trời xanh
Tìm trong hư ảo chút mong manh
Xôn xao nỗi nhớ từ vô tận
Lặng lẽ vườn khuya lá rụng cành.
 

This entry was posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *