Em có về không nắng sắp tà Chiều hôm nhuộm tím giữa hồn ta Hắt hiu ngọn gió mùa thu trước Lướt nhẹ qua thềm thêm xót xa Thời gian hờ hững như sương khói Nhà vắng nên lòng buồn vẩn vơ Ngày vui nhớ lại tim đau nhói Nửa muốn tìm quên, nửa muốn chờ Ta biết rồi đây em sẽ về Dẫu đời cách trở mấy sơn khê Bởi khi tóc bạc tình thôi bạc Còn giữa tim nhau những hẹn thề Như nước giữa dòng trôi cuồn cuộn Cũng sẽ về xuôi một bến sông Ta lại có nhau dù rất muộn Vẫn ước trao nhau một đóa hồng.