Giấc Mộng Đời

::Xem 165::

      1. Giac Mong Doi - Thuy Vinh
 
Thuở đó khi em biết giận hờn
Và tôi lòng chớm thấy cô đơn
Nhiều đêm thức trắng dài vô tận
Ôm nỗi tương tư giữa chập chờn
Ray rứt trong lòng nỗi nhớ ai
Mắt huyền lấp lánh giọt sương mai
Tóc mây rủ xuống bờ vai nhỏ
Gõ xuống hồn tôi một gót hài
Một bữa tình cờ em đi qua
Tôi thấy đất trời như nở hoa
Bước chân còn mãi theo năm tháng
Trong vắt tình tôi quá thật thà
Đời chẳng còn chi em biết không
Từ ngày em lặng lẽ qua sông
Mình tôi cạn chén càng thêm nhớ
Rượu chỉ còn cay, men chẳng nồng.
Lối cũ hôm nào em bước sang
Chỉ còn trong nỗi nhớ mênh mang
Em đi biền biệt không về lại
Giấc mộng đời tôi hóa bẽ bàng.
 

This entry was posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *