Về Thăm Dòng Thạch Hãn

::Xem 181::

 
      1. [mp3j
 
Đá rướm mồ hôi lòng anh rướm lệ
Tháng giêng qua trên những phố điêu tàn
Dòng sông cũ có hồn người kể lể
Bờ cát bồi thương nhớ bóng đò ngang
Anh vẫn tưởng như mình còn rất trẻ
Buồn vẩn vơ theo những chuyến xe đi
Mà hạnh phúc nhỏ hơn niềm e lệ
Nên yêu em anh dám nói năng gì
Em dạo đó má hồng thơm trái chín
Guốc gỗ tan trường rộn rã lòng anh
Thành phố nhỏ mình không nơi hò hẹn
Những chiều vàng mãi rảo bước đi quanh
Và dòng sông chảy hoài trong trí nhớ
Sông trong mắt em, em soi bóng sông
Tóc từng sợi tơ vương trời Ái Tử
Chùa bên kia chuông vướng ráng mây hồng
Anh bỏ dòng sông làm đời viễn xứ
Dù chẳng bao giờ nghĩ đến chia ly
Anh để lại đầy buồn trong mắt nhỏ
Ngày tha phương tình cũng chẳng ra gì
Dòng sông xưa tháng giêng buồn lắm
Em không về hoang vắng bến Nhan Biều
Trời đổ nhẹ bụi mưa xuân lấm tấm
Anh vẫn còn nhớ mãi một tình yêu.

This entry was posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *