Góc Quán Cũ

::Xem 346::

      1. Goc Quan Cu - Phan Xuan Thi
 
Người sắp đi, chẳng cần chi phải vội
Lần cuối cùng có giã biệt nhau không?
Chẳng trách móc ta tự mình xưng tội
Vẫn cầu xin đôi má mãi thêm hồng
Trong quán cũ ngày xưa tình đẹp lắm
Nụ hôn đầu sao vẫn mãi ngất ngây
Không son phấn mà môi người vẫn thắm
Vẫn làm ta ngây dại đến mai nầy.
Ta lặng lẽ một mình bên góc quán
Bóng hình em như trước lúc ra đi
Đã xa khuất theo nỗi niềm năm tháng
Lòng chưa nguôi dẫu biết chẳng còn gì.
Người về đâu, giữa muôn trùng thiên lý
Quán năm xưa tha thiết đợi khách về
Phút hạnh ngộ chỉ còn trong mộng mị
Chợt thương đời sao quá đỗi lê thê.
 

This entry was posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *