Cánh Đồng Quê Tôi

::Xem 206::

Quê hương tôi, có cánh đồng bát ngát
Lúa hai mùa, tươi tốt nụ đơm bông
Hạt gạo trắng nuôi con người khôn lớn
Để bao đời, đất nẩy những mầm xuân.
 
Mớ phù sa, theo mưa nguồn đổ xuống
Chảy vô đồng, bồi lấp dấu hoang xưa
Từng thửa rộng, những tên người khai khẩn
Ruộng trăm năm, nối tiếp vạt trâu bừa.
 
Ngọn gió mát, dạt dào hương lúa chín
Lay mặt sông, nặng trĩu bóng con đò
Chiều dưới bến, bước chân về hối hả
Lượn trên khung, xao xuyến cánh chim cò.
 
Ôi nhớ lắm, nơi đồng quê ngày đó
Tuổi thơ ngây, bắt dế lúc sương mờ
Sao quên được, vào những mùa giáp vụ
Theo Cha cày, đám ruộng buổi tinh mơ.
 
Quê hương ơi, từ xa xôi ngành ngọn
Nơi cho tôi, gửi trọn mớ ân tình
Đôi bàn chân, thuở bước trần trên đất
Vết thâm mờ, nhớ quá muốn hồi sinh
 
Đời đi qua, như mây ngàn vô định
Cánh đồng xưa, trong trí vẫn nguyên hình
Bát cơm trắng, gợi hương mùa lúa cũ
Bay theo hoài, mỗi buổi nắng bình minh.

This entry was posted in Tập II: NGUỒN CỘI. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *