Hẹn Về Quảng Trị

::Xem 316::

Tôi xin hẹn, một mai về Quãng Trị
Thăm dòng sông, bãi cát với làng quê
Thương mãnh đất, một thời nuôi tôi lớn
Thuở ấu thơ, hôm sớm vẫn đi về
 
Quãng Trị ơi, quê hương và nguồn cội
Mới vừa xa, mà lòng nhớ khôn vơi
Làm sao quên, những chiều nơi xóm nhỏ
Ngày ra đi, xao xuyến mãi trong đời
 
Bờ tre củ, cơn gió nồm mát rượi
Thổi hiu hiu, từng vạt cỏ xanh non
Đất Hải Lăng, con đê nằm ngăn nước
Bến Cây Da, đò ván mạn trơ mòn
 
Mối tình xưa, thuở yêu đầu lưu luyến
Mộng chưa tròn con nước rẽ chia đôi
Thạch Hãn ơi! buồn khơi dòng Vĩnh Định
Người thương tôi, em biền biệt mô rồi?
 
Nước giếng quê, một thời tôi tắm gội
Phố Đông Hà, nắng khét bụi khe Sanh
Buổi Chợ Phiên, chóng tàn bao nuối tiếc
Khát khao lòng, Cam Lộ bát chè xanh
Đêm Gio Linh trùm chăn trời mưa lạnh
Bến Hải buồn, hoang vắng bãi bồi xa
Thời khói lửa, đất nghèo chia đôi nữa
Thương mẹ cha lặn lội chốn quê nhà
 
Ba Lòng ơi, xuôi đò về Cửa Việt
Ngắm trùng khơi, Cồn Cỏ sóng xô bờ
Em gái nhỏ, giữa trưa ngồi vá lưới
Tái tê tôi, dạo ấy đến bây giờ
 
Tôi sẽ viếng, thắp nén nhang đầu mộ
Nghi ngút buồn, Thành Cổ phút thiêng liêng
Đêm rực sáng, hàng lớp người ngã xuống
Cho đất lành, xanh trái nước nhà yên
 
Quãng Trị ơi, Hỡi ai từng đi biệt
Mới hay lòng da diết nỗi hòai mong
Giữa tim tôi Quê hương ngàn ước vọng
Hẹn một mai con nước sẽ xuôi dòng./.

This entry was posted in Tập II: NGUỒN CỘI. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *