Nổi Buồn Mất Mẹ

::Xem 593::

Con có mẹ, như cánh diều căng gió
Như nước sông, êm ả lững lờ trôi
Một ngày kia, bỗng đất trời tăm tối
Mất mẹ rồi tôi lạnh lẽo đơn côi.
 
Thầm cúi xuống nghe ngàn điều trăn trối
Lúc ngẩng lên trăm cô quạnh u sầu
Le lói sáng xa mờ ngôi sao xấu
Mái đầu thơ lẽ bóng khóc đêm thâu.
 
Lòng nức nỡ, buồn đau ngày mất mẹ
Đến ngàn sau, tê nhói mãi trong tim
Như ngọn nến một lần cơn tắt lịm
Đời bơ vơ con chẳng biết đâu tìm.
 
Thời mất mẹ, đất trời thăm thẳm tím
Ơn cưu mang, tình nghĩa mãi sắc son
Dòng nước mắt xối mòn quanh áo mộ
Giữa lòng con nguyên dáng mẹ đang còn./.

This entry was posted in Tập II: NGUỒN CỘI. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *