Nổi Niềm Xa Xứ

::Xem 90::

Ngày ấy tôi đi tuổi đã tròn
Một đầu gánh chiếu một đầu con
Xa quê chẳng biết tìm đâu đến
Chỉ biết lần theo những lối mòn
 
Tôi bỏ bờ tre cuối dặm xa
Bôn ba khắp những nẽo sơn hà
Một chiều mõi gót mơ về lại
Thăm mái tranh xưa có mẹ già
 
Về ngắm cánh đồng thơm mùi rạ
Được mùa chẳng đủ lúa nuôi dân
Giêng hai nhờ cậy thêm khoai sắn
Tháng tám con đê ngập nước dần
 
Thăm lại dòng sông chảy qua làng
Trưa hè thuở trước tắm bơi ngang
Nước trôi đưa những con thuyền gỗ
Chẳng biết về đâu lướt vội vàng
 
Nhìn dãy Trường Sơn nằm duyên dáng
Chân ngâm cát trắng đỉnh ôm mây
Dân tôi nương tựa bao ngày tháng
Núp đánh hung tàn đuổi giặc Tây
 
Về nằm phơi nắng trên cát mịn
Sóng biển xô bờ bọt trắng tan
Làm sao quên được chiều trên bãi
Ngồi đếm thuyền nan đậu xóm chài
 
Tôi ghé về thăm mái đình xưa
Vẫn còn rêu phủ những mùa mưa
Cây đa lá rụng thêm vàng úa
Bến nước in soi những ngọn dừa
 
Ấp ủ giữa dòng nỗi say sưa
Ôm quê ngủ mãi vẫn chưa vừa
Nằm mơ có được thêm lần nữa
Bóng mẹ đi về những sớm trưa
 
Tôi lớn từ quê có cánh đồng
Chóng khôn vì tắm nước dòng sông
Buồn vui do núi và biển rộng
Có được hôm nay bởi khốn cùng.

This entry was posted in Tập II: NGUỒN CỘI. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *