Người Quảng Trị Xa Quê

::Xem 181::

Ngày rời Quảng Trị ra đi
Xa quê nhớ cảnh chia ly thật buồn
Thương ơi dãi đất cội nguồn
Suốt đời ấp ủ linh hồn cố hương
 Kẻ đang thao lược chiến trường
Có người mưu sự tìm đường công danh
Có em theo nghiệp học hành
Và bao nhiêu lớp đi dành ấm no
Nhưng không quên được câu hò
Không quên lời mẹ dặn dò khi xa
Vị ngon con mắm trái cà
Bát cơm củ sắn đậm đà tình cha
Quên sao bến nước cây đa
Làng trên xóm dưới đường qua lối về
Chiều chiều bãi biển Hải Khê
Đêm trăng Cửa Việt lưng kê mạn đò
Bên đê ngồi ngắm đàn cò
Nhìn o áo trắng học trò qua kênh
Hạt tiêu cay đất Vĩnh Linh
Bát chè Cam Lộ có mình với anh
Mây cao dạo bóng Cổ Thành
Máu loang Thạch Hãn xác banh giặc thù
Đông Hà những buổi cuối thu
Tay run đón gió chiến khu thổi vào
Râm ran rát mặt gió lào
Từ Lao Bảo xuống vẫy chào mỗi năm
Nhớ ơi mấy độ trăng rằm
Dưới chân Sắc Tứ đêm nằm chuông ngân
Ô Lâu dòng nước trong ngần
Lương Điền Mỹ Chánh bao lần ghé thăm
Thương ơi thuở bé xa xăm
Tắm trưa Cồn Hội nước trằm Diên Sanh
Đường lên tỉnh, xuống Triệu Thành
Gạo thơm Triệu Độ, trái lành Gio An
Tha hương ngót mấy đông tàn
Vẫn mang giọng nói nồng nàn ngày xưa
Vẫn còn nhớ nắng thương mưa
Vẫn là dáng mẹ sớm trưa đi về
Nơi đây xứ lạ bốn bề
Mà sao cứ ngỡ chưa hề cách xa
Ta nghe giữa cõi bôn ba
Quê xưa là nửa thịt da của mình.

This entry was posted in Tập II: NGUỒN CỘI. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *