Số Phận

::Xem 133::

Trời đã ban số phận
Lận đận suốt đời em
Như đêm đen vô tận
Vận hạn một con người  
Đôi mắt thiếu con ngươi
Không thấy mà rất hiểu
Bao nhiêu điều kỳ diệu
Giữa nhịp bước liêu xiêu  
Thân em như cành liễu
Cha mất thuở lên ba
Mẹ chân mềm tay yếu
Lặn lội những ngày qua  
Em cùng bên thiên hạ
Đi tiếp cả cuộc đời
Vực thâm sâu vời vợi
Đâu phải bến rong chơi  
Mà nơi em đi tới
Cũng có nắng và mây
Bàn tay nâng chiếc gậy
Mộng ước vẫn tràn đầy.

This entry was posted in Tập II: NGUỒN CỘI. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *