Áng Mây Trời

::Xem 122::

Ta hỏi đám phù vân
Sẽ trôi về đâu nhỉ
Từ ngày xưa vô thủy
Nên bây giờ vô chung
Hỏi cuộc tình long đong
Càng thêm đau nỗi nhớ
Em không biết chờ mong
Làm sao đời hóa đá!
 
Tình như cơn bão nổi
Xua tan đám mây trời
Ta chưa hề lầm lỗi
Vẫn ăn năn một đời
Từng ngày dài lê thê
Bơi hoài trong biển khổ
Gió mùa xưa sắp về
Ta lạc loài trên phố.
 

This entry was posted in Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG. Bookmark the permalink.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *