Có bao người chết trong chiều đó Và mấy người về trong sáng nay Sao nghe thoang thoảng trong mùi gió Hương người theo cát phủ quanh đây Ngày về khăn trắng không người chít Vất vưởng đầu truông những nắm xương Anh em ngày cũ về đâu hết Chỉ thấy những người tóc điểm sương Chỉ thấy những bờ tre cháy khô Ruộng đồng cỏ héo mỏm nhấp nhô Dăm ba con quạ vờn trong gió Lặng lẽ bay quanh những nấm mồ Có em tóc rối như bờ cỏ Đôi cánh tay nâng mỏi rã rời Đến buổi chợ chiều trên sạp củ Nhìn vỏ đạn đồng, nhìn lá rơi Nhìn quãng trời xanh và mây cao Mây như khăn trắng chít ngang đầu Em tan buổi chợ về trong nắng Nắng cũ đường xưa cũng ngả màu Nắng giữa đường xưa đôi chân xưa Ta ôm đất ngủ mấy cho vừa Đất thơm mùi áo, thơm mùi tóc Của những con người một thuở xưa.