Có tình yêu nào đẹp mãi đâu em Như con nước vơi đầy theo ngọn gió Như vầng trăng có khi mờ khi tỏ Như ngày vui cũng có phút chia tay Như mặn nồng cũng mang chút chua cay Như hạnh phúc cũng làm rơi nước mắt Sông với biển tuy xa rồi cũng gặp Tình bọt bèo nên sáng hợp chiều tan Đời vội qua nên cũng gắng cưu mang Chút đắm đuối vì sợ đời sắp hết Em đâu biết tim anh trăm tì vết Roi vọt đời quất tím cả mai sau Mỗi cuộc tình là mỗi cuộc thương đau Em thơ dại hay cố tình thơ dại? Em vốn biết thời gian không dừng lại Mà lòng người thì rất dễ phôi pha Bến đợi chờ nhưng nước mãi trôi xa Anh đã qua những mảnh rừng xơ xác Trong tình yêu em là dòng suối mát Là đóa hồng nở thắm giữa bình minh Là địa đàng không một dấu chân chim Là hạnh phúc cho đời anh yên nghỉ Trong trái phổi em đã thành hơi thở Nhưng đôi khi em cũng rất vô tình Nhưng đôi khi em móng vuốt yêu tinh Đang cào xé cho hồn anh rướm máu Nhưng còn em nên anh còn yêu dấu Còn cưu mang chút phận mọn đời này Còn yêu thương cả những lúc chua cay Còn tin tưởng ở những ngày sắp tới Em yêu dấu! Thời buổi khó nên tình yêu cũng khó Như chim về rừng nhớ bóng cây xanh Như dã tràng ôm cuộc sống mỏng manh Ngày tháng tận lấp sao đầy được biển Ngày tháng tận ngậm tiếng cười trong miệng Anh gắng vui cho đỡ héo hon đời Một ngày tàn một ngày nữa em ơi! Ta đi tiếp hành trình ta đã chọn.