
Chiều buông bên bờ biển
Yên lặng và mênh mông
Cánh buồm xa ẩn hiện
Trôi dạt nẻo muôn trùng
Giữa biển trời lồng lộng
Tôi bé nhỏ vô cùng
Giữa cuộc đời ảo mộng
Tôi xin người bao dung
Em về trong bỡ ngỡ
Tưởng chừng như giấc mơ
Gió chiều xua nỗi nhớ
Đẩy hồn trôi bơ vơ
Đau lòng người viễn xứ
Một đời vẫn đi hoang
Neo lòng vào biển cả
Nghe chiều buồn mênh mang.