Dù cho sóng gió dập dồn Tôi xin trao cả linh hồn cho em Mưa nguồn thác lũ bao phen Giữa khuya thức trắng để quen đêm dài Xuân tàn lòng chẳng hề phai Chẳng bao giờ rẽ về hai nẻo đường Tình mình như đóa hướng dương Nắng mưa là chuyện vô thường thế thôi Mãi vì nhau, mãi có đôi Không như gió thoảng mây trôi cuối trời Đi qua trăm biển ngàn khơi Em là cánh én suốt đời bên tôi Nỗi lòng như mảnh thuyền trôi Mênh mông nỗi nhớ lâu rồi chưa nguôi. Mai đây mộng ước chín muồi Thuyền về một bến nước xuôi một dòng.