Những ánh đèn đường không soi rõ mặt Những hàng cây trong gió xôn xao Mấy quán cà phê ồn ào tiếng nhạc Đêm Ngãi Giao mà ngỡ lạc phương nào. Những tên đất lâu không còn xa lạ Những tên người giờ đã rất thân quen Giữa khuya khoắt nhịp xe về vội vã Đã bắt đầu với cuộc sống bon chen Ta đến Ngãi Giao thời chưa phố xá Lối hoang vu len lỏi giữa cây rừng Nếp nhà tranh phơi mình trong hoang dã Ngã ba đường cỏ dại mọc chen lưng Cũng có lúc mong thời gian dừng lại Thuở khai hoang đi tìm đất dung thân Những gian khổ nhưng lòng không quản ngại Trời rất cao mà tình nghĩa rất gần. Vẫn nhớ ngày xưa chốn này quạnh quẽ E ngại ngày mai hóa chốn thị thành Ta yêu lắm đêm Ngãi Giao lặng lẽ Xin mãi còn bát ngát một màu xanh.