Một nụ tầm xuân thoang thoảng Hương hoa chưa lấm bụi trần Nghe trong đất trời lãng đãng Em xa mà ngỡ như gần Đã mỏi một đời cánh bướm Một vuờn hữu sắc vô tâm Mãi mãi bốn mùa gió chướng Ta đi ngậm ngãi tìm trầm Vẫn mong một ngày hạnh ngộ Ngọt ngào mấy đóa tầm xuân Giữa buổi bình minh nở rộ Mơ hoa dù chỉ một lần.