Category Archives: Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG

Các bài thơ đăng trong tập “Khung Trời Mây Trắng”:

Mùa Xuân Sang

  Làng xóm tưng bừng đón xuân sang Đất trời tô đậm nét hân hoan Luống cải cuối vườn hoa nở rộ Trước sân hé nụ gốc mai vàng Đám trẻ đùa nô rộn tiếng cười Cụ già ngồi nhớ … Continue reading

Posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG | Leave a comment

Mưa Khuya

Hồng Vân ngâm: Kim Liên ngâm: Nửa khuya mưa trút từng cơn Nằm nghe tiếng gió oán hờn trên cây Nỗi buồn muôn kiếp về đây Giữa lòng lá úa rụng đầy lối đi Giọt mưa ướt đẫm đôi mi … Continue reading

Posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG | Leave a comment

Qua Đời Anh

  Em là nhật nguyệt giữa trời cao Là của riêng anh, tự kiếp nào Mỗi chiều nắng xế ngoài song cửa Lòng cứ bâng khuâng nỗi dạt dào Có thể em là vì sao sáng Lạc xuống đời anh … Continue reading

Posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG | Leave a comment

Mơ Hoa

Một nụ tầm xuân thoang thoảng Hương hoa chưa lấm bụi trần Nghe trong đất trời lãng đãng Em xa mà ngỡ như gần Đã mỏi một đời cánh bướm Một vuờn hữu sắc vô tâm Mãi mãi bốn mùa … Continue reading

Posted in Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG | Leave a comment

Em về như chuyện thần tiên Vẫn đôi mắt ngọc dịu hiền dáng thơ Giật mình tôi tỉnh giấc mơ Tìm em lòng cố đợi chờ chiêm bao Ước gì có một ngày sau Tình cờ ta lại gặp nhau … Continue reading

Posted in Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG | Leave a comment

Miên Man

Âm thầm đi giữa đường trưa Thèm giọt mưa bay nhè nhẹ Bây giờ em sắp về chưa Tháng ngày trôi qua quá lẹ Em ở phương nào có nhớ Vầng trăng non tuổi ngây thơ Ấm nồng từng trang … Continue reading

Posted in Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG | Leave a comment

Ly Rượu Tiễn Đưa

  Em như chén rượu hồi sinh Để ta uống cạn mấy bình chưa say Hồn càng thấm nỗi ngất ngây Đáy ly vô tận dáng ai hiện về Nát lòng chẳng biết tỉnh mê Tiễn đưa đừng nhắc hẹn … Continue reading

Posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG | Leave a comment

Lỡ Làng

  Cô gái làng bên xuân đã phai Chẳng thèm lược giắt với trâm cài Hồng nhan nên số đời thêm bạc Gối chiếc phòng không biết đợi ai? Mười hai bến nước giữa đục trong Cắm sào cô chẳng … Continue reading

Posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG | Leave a comment

Kiếp Đời

  Rồi sẽ già nua theo tháng năm Vuốt râu ngồi tiếc buổi trăng rằm Xuân xanh nhộn nhịp tình nhân đến Nắng xế chiều hôm ai ghé thăm Mai giã từ hai bàn tay không Trăm năm thôi hết … Continue reading

Posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG | Leave a comment

Không Quên

    Ta ngồi ngắm cuối chân trời mây trắng Vạt nắng loang tím thẫm một chiều xưa Chiếc lá rụng bên thềm rêu vắng lặng Về không em? Sắp đến phút giao mùa Lòng chẳng ngại con đường xa … Continue reading

Posted in Nghe Thơ, Tập I: KHUNG TRỜI MÂY TRẮNG | Leave a comment